Thầy Ơi
Pháp Cẩn
Người đã đi qua bao nhiêu thành phố
Nơi đâu cũng tỏa chiếu vững chãi, thảnh thơi
Đây một buổi sáng ngắm hoa Anh Đào
Còn nhớ chiều nao sương mù giăng hồn nghệ sĩ.
Người đã đi qua bao nhiêu vùng đất
Nơi đâu cũng ghi dấu hiểu và thương…
Nhưng có nơi nào còn có dòng Hương êm êm trong vắt
Cho em thơ tắm mát trưa hè
Nhưng có nơi đâu tình sâu nghĩa nặng
Như núi Ngự vẫn dõi theo Người…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét