Giới thiệu sách: ĐƯỜNG XƯA MÂY TRẮNG.




Đường Xưa Mây Trắng là một cuốn sách về cuộc đời đức Phật Thích Ca Mâu Ni được viết bởi thiền sư Nhất Hạnh, vị thiền sư lỗi lạc bậc nhất thế giới ngày nay. Trung tâm tu học Làng Mai của ngài đã đứng thứ 2 trong 10 trung tâm tổ chức khóa tu tốt nhất thế giới năm 2013


Biết đâu, vài năm tới trung tâm này có thể lên số 1?
Trong những đêm đông tuyết rơi giá lạnh ở Pháp, tác giả đã đốt lò sưởi lên hơ tay, rót trà và viết nên tác phẩm lớn lao mà chân thực về cuộc sống, tu tập và hành đạo của một bậc giác ngộ gần 26 thế kỷ qua. Cuốn sách rất hay, cuốn hút và càng về cuối càng hấp dẫn mặc dù tác giả viết rất nhân bản về đức Phật, ngài là một con người chứ không phải một đấng sáng thế quyền năng có quyền ban phước giáng họa hay thần thông biến hóa như một số người vẫn tưởng. Những vùng đất mà đấng giác ngộ ấy đi qua không ít thì nhiều cũng đều có sự chuyển hóa nơi người dân xứ đó. Có nhiều vua, hoàng hậu và hoàng gia đã quy y trở thành đệ tử tại gia của Người, trong số đó có 2 vị vua của 2 nước lớn thời đó là vui Bimbisara và vua Pasenadi. Đạo Khổng có nói đến việc tu thân, tề gia, trị quốc, bình thiên hạ, điều đó mình thấy được trong sự sống của đức Thế Tôn. Khi vua Bimbisara bị người con trai là thái tử A Xà Thế tranh ngôi và bỏ đến chết đói trong ngục, vua - là Phật tử quy y - đã không hề oán hận về việc đó và ở trong ngục, ngài nằm quay đầu về hướng đức Phật ở mà băng hà. Để đắp lại hành động dã man ấy, vua Pasenadi, vốn đã gả em gái mình cho vua Bimbisara, đã yêu cầu tân vương A Xà Thế giải thích về vụ này và thu hồi một vùng đất trước đó đã tặng cho vua Bimbisara. A Xà Thế thấy bị mất đất liền đích thân cầm quân đánh, vua Pasenadi cùng toàn dân phải phát động cuộc chiến tranh tự vệ. Mấy tháng sau, ai cũng kinh hoàng khi nghe tin vua Pasenadi đã thua trận và bị dồn vào thành. Nhờ phối hợp trong và ngoài phản công, Pasenadi đã thắng lại, bắt sống A Xà Thế. Vốn là Phật tử, ngài đã đem lòng từ bi không giết A Xà Thế mà còn thả về, đồng thời trả lại đất trước đây đã thu hồi - lấy ân báo oán. Nhờ thế mà 2 nước lại hòa hiếu như xưa. Nhiều năm sau, khi vua bị một tướng làm phản, ép con trai mình lên làm vua nếu không thì sẽ tự đảo chánh, Pasenadi đã đi đến hoàng cung của vua A Xà Thế nhờ giúp đỡ...Mời các bạn đọc cuốn sách này để biết về kết cục, cũng như hiểu về cuộc đời đức Như Lai và Giáo Pháp của Người. Đã có sách nói mp3, trân trọng mời các bạn thưởng thức!

http://vinhminh.net/phap-am/sach-noi/289-ng-xa-may-trng-mp3.html

Remember Them: Champions for Humanity-Thầy Nhất Hạnh được tạc tượng ở Mỹ
Read More »

Thư của bạn Nguyễn Thu Thủy - Trưởng ban tổ chức một số khóa tu

Thầy ơi,
Con không biết lúc nào thầy mới mở facebook lại, nhưng vừa rồi gọi điện mà con run quá, chẳng biết nói gì, lại thành lung tung cả. Nên viết vào đây cho đỡ run :-~ . Con nghe giọng thầy có niềm hạnh phúc, vì bên cạnh thầy lúc nào cũng có những học trò thương mến. Và con cũng thấy hạnh phúc . Nhưng con không diễn tả được bằng lời nói...

Khi con tham gia khóa tu của thầy và thầy Pháp Hảo, con đã nghĩ đến những người trồng hoa. Và chúng con là những hạt cây.

Cây mọc được là nhờ thầy đã tưới tẩm những giọt nước mát lành về tình yêu thương và sự thực tập. Mỗi bài học các thầy dạy là sự nuôi dưỡng cho cây lớn dần. Các thầy là những người thầy đầu tiên trực tiếp dạy cho con về sự tu tập của đạo Phật. Mà trước đây con chỉ có cơ hội đọc qua sách và nghe trên trang web. Khi đó con cũng chưa biết có mặt trong hiện tại và nuôi dưỡng yêu thương cho mình và người thân.


Con hạnh phúc vì dù không gặp gỡ, trò chuyện với thầy nhiều như những bạn khác, nhưng thầy vẫn nhớ đến và hay gọi điện. Nhà văn Mukarami có viết trong cuốn Kafka bên bờ biển "Dù tất cả những người khác đều lãng quên ta, thì điều đó cũng có hề gì đâu. Chỉ cần con còn nhớ ta, thì ta có ở thế giới nào cũng không còn quan trọng nữa rồi." Câu này nếu đổi ngược lại xưng hô, thì sẽ giống như cảm giác của con vậy. Nhiều khi con thấy dù con ở đâu cũng được, con vẫn nhận được sự quan tâm và nghe điện của thầy. Có lẽ vì thế nên con không buồn khi thầy sang Mỹ, mà con tin rằng đó là điều tốt mà thầy đã chọn, và thầy sẽ hạnh phúc ở bên đó. Con cũng tin rằng dù thầy ở cách xa nửa vòng Trái đất thì chúng con vẫn cảm thấy thầy rất gần, vì thầy ở ngay trong trí nhớ của chúng con, và thầy cũng nhớ chúng con nữa, thầy nhỉ?


Con mong thầy sang đó sẽ viết nhiều trên facebook để tiếp tục dẫn dắt chúng con lớn lên.
Con chúc thầy luôn bình an và mạnh khỏe!



Thủy.
Read More »