Mùa Xuân Thưởng Thức Tập Thơ Lịch Mùa (Pháp Hoan)

            Mỗi độ xuân về mình vẫn hay thưởng thức thơ. Xuân 2018 nay mình thưởng thức tập thơ Lịch Mùa của Pháp Hoan, chàng thi sĩ mà tài năng đang lên với biết bao hứa hẹn. Mình đã từng sống chung với Pháp Hoan 5 năm với nhiều hoài bão tuổi trẻ và thăng trầm cuộc sống. Trong lòng mình, chàng ta cùng với Pháp Xa  là Hoàng Tử Bé.  Thơ Pháp Hoan trong trẻo, tươi mát, mới lạ, thanh khiết đưa ta về thế giới cổ tích thần tiên thấp thoáng bóng tôn giáo như tâm hồn anh ấy ngày mình sống chung (2007-2011). Lịch Mùa còn là tiếng lòng rất thật của cô đơn thác lũ, của ức chế, bất hạnh, và ngang trái. Mình nghĩ anh ấy sẽ tiến xa nếu có cơ hội sinh sống, học tập, và tương tác với các tài năng ở Bắc Mỹ.
            Bài Ca Ba Mươi Lăm Cô Gái Nhỏ mang âm hưởng dân ca Hoa Kỳ. Đọc bài thơ ấy làm mình nhớ đến bài hát Clementine. Hai bài này đều kết thúc bất hạnh nhưng âm hưởng đọng lại là man mác tiếc thương. Bài thơ gây được ấn tượng và lưu dấu trong hồn người đọc:
            ...
            Ba mươi lăm cô bé
            Trôi bập bềnh trên sông
            Ba mươi lăm cánh bướm
            Tìm kiếm dải cầu vồng
            ...
Ba mươi lăm cô bé
            Trôi bập bềnh trên sông
            Ba mươi lăm con gió
            Than khóc giữa cánh đồng.

            Bài thơ Tiếng Gọi làm mình nhớ bài thơ Ngài và Anh, Cô và Em của Puskin. Tiếng Gọi rất thành thật mà dâng tràn cảm xúc, rất hồn người vụt cháy lên từ lâu ngàn năm chôn dấu “từ lòng đất sâu tình yêu gọi nhau” (Pháp Xa), “từng trăm năm sống buồn phiền, sống thiếu bình yên” (Trầm Tử Thiêng). Tiếng Gọi quá ngắn. Nó ngắn ngủi, vô thường, phiếm du. Thi sĩ còn ngần ngại chưa thổ lộ hết tâm tình; mà thơ hay chỉ cần đôi dòng gợi tả. Rất hồn người.

            Thơ anh cũng đưa ta đến những cung bậc khác của cuộc sống, của trăn trở dân chủ, của lý tưởng ước mơ. Tác phẩm Bay rất ấn tượng. Đọc lên như xem bức tranh từ chủ nghĩa ấn tượng Hoa Hướng Dương của Van Gogh. Xin trích đoạn:
            ...
            Họ bay như những con người tự do
            trên những nhà tù, trại tập trung,
            qua những nghĩa trang...
            giữa quảng trường Ba Đình, trên dinh Độc Lập
họ bay đi như những linh hồn bất khuất
            kêu đòi cách mạng, tự do và sự thật
           
            Mở tung đôi cánh của tình yêu
            chắp tay nguyện cầu cho chân lý
            họ nâng lên cao mặt trời của lý trí
            soi qua những vùng đất điêu linh
            và trong nỗi khắc khoải, mỗi con tim
            là chiều sâu của niềm tin và lòng nhân ái

            Những con người trong không gian bay mãi
            ...
           
            Thấp thoáng trong thơ Pháp Hoan suy nghiệm triết lý về vô thường kiếp nhân sinh. Chàng thi sĩ tư tưởng xem chừng đã già hơn tuổi. Ước vọng rồi bất lực trước thời gian khôn cùng và không gian vô tận có khi đưa đến chấp nhận. Chấp nhận đưa đến thanh thản tâm hồn. Nỗi Buồn Của Anh Con Đường Anh Chọn Lựa làm ta nhớ đến cảm giác thanh thản phát xuất tự nhiên từ sự chấp nhận của nhạc sĩ Phạm Duy trong Rồi Đây Anh Sẽ Đưa Em Về Nhà.
            ...
            Và anh biết năm tháng đã đi qua
            và anh biết tuổi xuân không còn nữa
            và hãy đợi chờ khi đỉnh núi ra hoa
            linh hồn ta sẽ đến ngày ngơi nghỉ
            ...
Thơ Pháp Hoan có những vần thơ trừu tượng đẹp ngọt và thi vị có thể cảm nhận trực tiếp không quá nhọc nhằn chuyện phân tích:
...
Em trở về lần nữa trong điệu nhạc sáng nay
có bài ca trên nụ hôn tháng bảy
cây trên trời sẽ giữ lời ta ở lại
trong vòng xoáy đợi chờ đã thức dậy nỗi ngờ vực một bàn tay (Hồi Sức)

Comments
0 Comments
Facebook Comments by Blogger Widgets

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét