Performance For The Final In Psychology of Relationships

Respected my professor Dunn,
Dear friends,
My concept is Fidelity in spiritual context. I will perform this song I composed Wishing You Were Here.









                                                     
WISHING YOU WERE HERE
                                                                                            Florida in the Fall, 2014
                                                                                            Quang Le
The sparkling tears falling on the road
Yet nobody knows when seeing you naive
The sparkling tears how could I requite
Innocent tear drops, “Can’t forget, baby!”

Seemed to know long time to be close friends
Life was flowery we lid peaceful joys.
Waited Happy New Year, warm in the winter
Passionate poetry, edenic dreams.

Refrain: Fold memories, I walk to some far place
A blue sunny day I will come, with you, to build homeland.

Rhythmic pine trees, gentle winds call soul
Vermilion sunset, graceful crescent
Love shines all-the-way wishing you were here.

































Read More »

Giảng Trung Quán Luận (Thiền Sư Nhất Hạnh)

Trước đây mình đọc tác phẩm Trung Quán Luận của Ngài Long Thọ bằng tiếng Anh. Sách khó hiểu (chính thiền sư Nhất Hạnh cũng bảo thế, khó hiểu là do người dịch). Sau đó lại đọc bằng tiếng Việt do thiền sư Nhất Hạnh bình giảng. Ngài đã viết rất dễ hiểu, mời các bạn đọc cuốn này. Mình cảm thấy tri ân ngài thiền sư đã cống hiến cho Phật Giáo Việt Nam nhiều tài liệu hay.
Hiện tại thì lớp Triết Học Phật Giáo ở Rollins College mình đang học cũng đang học về Long Thọ (Nagarjuna). Giáo sư đang dạy mình Phật Học là D'Amato, ông ấy biết 5 ngoại ngữ. Nếu ngài thiền sư Nhất Hạnh có học ở Princeton thì D'Amato lấy tiến sĩ Phật Học ở Đại học Chicago. Là người gốc Việt nhưng ngài thiền sư hay dịch từ chữ Hán sang Anh. Tương tự, D'Amato người gốc Ý nhưng hay dịch từ Sanskrit sang Anh ngữ. Mình thấy may mắn được học với hai vị giỏi. 

Đây là cuốn sách, mời các bạn học Trung Quán Luận với tựa đề Đập Vỡ Vỏ Hồ Đào:

http://thuvienhoasen.org/images/file/UDa3AJxG0QgQAEM5/1-dap-vo-vo-ho-dao-22-thich-nhat-hanh-moi.pdf

Read More »

Mây Trắng Thong Dong

Kính cẩn chào cô Dung...
Mình đã từng sáng tác một bản nhạc riêng tặng cô Dung. Trong lòng mình, mình trân quý và tri ân cô Dung lắm. Cô như mẹ mình, luôn lo cho mình trong thời gian mình sống nhà cô. Đã xuất gia với tên sư cô Pháp Hỷ nhưng mình vẫn muốn gọi là cô Dung như ngày nào. Tên cô Dung thân thương làm sao ấy.
Lần đầu gặp cô và Pháp Xa bên Thái Lan, với con gái cô tên Mai Anh mới du học ở Úc về, cả nhóm đã ngồi nói chuyện ấm áp về tương lai tu viện ở miền Bắc cho tăng thân. Lần ấy mình thấy vui thơi thới vì có nơi để phát triển...
                                                                          Cô Dung
 Mình nhớ và tri ân lắm là một lần mình tổ chức một khoá tu ở Hà Nội cho sinh viên. Hàng trăm bạn đã đăng kí rồi, nhưng chùa đứng ra tổ chức ấy lại có khó khăn nên không thể tổ chức được. Thông báo mình đã đưa ra nên không rút lại được. Thế là mình phải chạy ngược xuôi qua mấy nơi xin cho tổ chức khoá tu. Tìm mãi mà chưa có chỗ nào khả thi cả. Mình đã về nhà cô Dung trong tối thứ 5 đó và thưa chuyện. Sáng thứ 6 cô đã đồng ý giúp mình tổ chức khoá tu ở Trung Tâm Dưỡng Sinh Côn Sơn, Chí Linh, Hải Dương, nơi cách Hà Nội 70-80 km.
Nhờ cô giúp đỡ lần đó nên sau đó mình có tổ chức khoá tu hằng tháng tại Côn Sơn cho khoảng 100-150 bạn trẻ trong 2 ngày 2 đêm, đa phần sinh viên. Thấy khoá tu lợi lạc nên cô Dung đã nói với mình là sẽ cúng dường thực phẩm và chỗ ăn nghỉ cho 100 khoá tu thiền mình tổ chức! Mình rất vui vì điều này.

              Cô Dung trong vòng tay thương yêu của các thiền sinh trong một khoá tu ở Côn Sơn

Còn một kỉ niệm nữa với cô là thời gian ấy mình có mở một lớp học Anh-Việt Phật Giáo cho trí thức sau đại học ở Hà Nội. Có khoảng 15 bạn đến hằng tuần được học tại nhà cô phố Ngọc Hà. Cô cũng cúng dường thức ăn chay buổi chiều cho các bạn. Sau đó thiền rồi vào lớp học. Mình có mời cô dạy cùng mình cho lớp ấy. Cô dạy như người mẹ dạy con cái làm các bạn lợi lạc lắm. Đó là năm 2012, năm năm rồi đó...
Mình sáng tác bài hát Lưu Dấu Bao Trái Tim Hồng tặng riêng cô khi mình đang ở Florida. Mình đã bồi hồi nhớ lại những kỉ niệm với cô. Trong bài hát có từ Hà Giang. Đó là địa đầu đất nước ta. Nơi đó dân nghèo và thỉnh thoảng có thiên tai làm dân đói khổ. Cô Dung có một chương trình từ thiện đầy cao cả cho dân trên ấy. Bài hát còn có chữ đường xưa hãy còn mây trắng. Đây là từ chữ Đường Xưa Mây Trắng, một cuốn sách về cuộc đời Đức Phật mà cô dùng để dạy cho lớp. Trong bài còn có chữ sông Seine. Cô Dung đã từng là hoạ sĩ. Tranh của cô được triển lãm nhiều nơi trong và ngoài nước. Có lần cô kể về lần triển lãm tranh của cô ở Pháp, một trong những trung tâm văn hoá nhân loại nói chung và hội hoạ nói riêng. Cô kể rất hạnh phúc và vui vẻ làm mình hạnh phúc theo. Không ngờ một người ăn mặc đơn giản mà tài ba quá, nhân ái quá... Mình có nhờ Trang líu lo mở bản nhạc ấy cho cô nghe với giọng mình hát khi cô bị bịnh phải nằm nhà thương. Trang bảo cô ấm áp lắm khi nghe bản nhạc ấy...
Thứ 5 này mình cùng Công Hùng sẽ về tu viện Thanh An cầu siêu cho cô Dung. Với bao việc làm phước đức kèm với việc tinh chuyên thiền tập, cô sẽ có sự tiếp nối đẹp đẽ an lạc trong kiếp sau. Hãy an nghỉ thảnh thơi cô Dung nhé. Mình mong gặp lại cô để cùng nhau đi trên con đường sáng đẹp này.

Xin mở lại bản nhạc mình sáng tác cho cô:
http://www.nhaccuatui.com/…/luu-dau-bao-trai-tim-hong-tui-h…

Florida ngày 9 tháng 10 năm 2017.
Tỳ Kheo Pháp Cẩn.
Read More »

Tất Đạt Đa Không Phải Là Hoàng Tử



Pháp Xa ơi,
Sinh nhật của bạn sắp đến rồi. 25 tuổi, tuổi đẹp nhất cuộc đời. Hẳn bạn có nhiều ước mơ đẹp cho tương lai. Mình thì mong bạn qua Mỹ để tu học và hoằng pháp. Hay đơn giản là rong chơi hát ca. Được thế thì tự do, hạnh phúc quá bạn nhỉ. Tự do, hạnh phúc! Nói thì dễ nhưng có được tự do hạnh phúc hay không cũng đâu dễ gì. Nhiều khi mình có tự do—tự do cá nhân thì lại không chắc hạnh phúc mấy vì không có sự hỗ trợ từ cộng đồng. Trong khi tìm hiểu về Hạnh Phúc Học, mình biết rằng muốn có hạnh phúc, cá nhân cần cân bằng tự do cá nhân và sự hỗ trợ từ cộng đồng. Nếu mình thiên lệch e hơi ít tự do-hạnh phúc. Cụ thể, khi một người trẻ chán cái cộng đồng đang sống quá; một người tu trẻ chán cảnh chùa chiền, sáng nào cũng trì tụng như nhau về những thần chú trong đó Phật như là một vị thần linh với quyền năng phép thuật, người tu trẻ ấy có thể rời nơi ấy để đi lang thang một thời gian. Cái cộng đồng ấy có thể bóp nghẹt tự do cá nhân; gò ép cá nhân phải dường như hi sinh chính mình cho mục tiêu chung của cộng đồng ấy mà mục tiêu chung ấy có vẻ mơ hồ hay cơ bản chỉ là những luật lệ. Nhảy ra khỏi cộng đồng ấy thì người trẻ có tự do cá nhân thật nhiều. Thời gian là của ta, muốn đi đâu thì đi, muốn làm gì thì làm mà không ai còn xía mũi vào chuyện của mình nữa. Ta quyết định đời ta. Tuy vậy, sau một thời gian, thiếu vắng sự hỗ trợ từ cộng đồng, dù là cộng đồng mà mình chán ngấy, cái tự do cá nhân ấy cũng lạc loài, thiếu hụt. Những âu lo của cuộc sống thường nhật làm cho mình không thấy hài lòng, không thấy hạnh phúc. Sau một lúc dạo chơi, mình sẽ chiêm nghiệm sâu sắc hơn về hạnh phúc đôi khi là sự cân bằng giữa tự do cá nhân và sự hỗ trợ từ cộng đồng. Quên đi bản thân vì sống trong cộng đồng cũng không có nhiều hạnh phúc mà gạt bỏ cộng đồng đi cũng không chắc cho mình hạnh phúc nhiều.
            Thành thử ra, việc xây dựng một cộng đồng sao cho vừa có đủ không gian cho tự do cá nhân vừa làm cho cá nhân đó có thể nhận về sự hỗ trợ từ cộng đồng là một việc khó khăn. Dân chủ là một việc khó khăn. Xây dựng một cộng đồng trong đó giới lãnh đạo là một sản phẩm của dân chủ số đông và có thâm niên kinh nghiệm là một việc làm không phải dễ. Trong truyền thống Phật Giáo mình có biết mô hình ấy. Đức Phật đã xây dựng một đoàn thể không có một lãnh đạo cao nhất mà được điều hành bởi một cộng đồng. Cộng đồng ấy về mặt lý thuyết có tính dân chủ rất cao. Nó phối hợp được số đông và tính thâm niên. Thí dụ trong cuộc họp tỳ kheo thì một số quyết định mà một vị thầy chưa đồng ý, dù thầy ấy rất trẻ, thì cả đại chúng chưa thể thông qua. Điều này thể hiện sự dân chủ số đông. Một vị thầy dù trẻ đều có quyền phủ quyết. Tuy vậy, người tu trẻ được khuyến khích lắng nghe các vị trưởng lão. Tức là trong cộng đồng tỳ kheo, việc kết hợp hài hoà giữa dân chủ số đông và tính thâm niên kinh nghiệm có thể tạo ra dân chủ sâu sắc. Đây là dân chủ có tính từ dưới lên bottom-up vừa có tính từ trên xuống top-down. Một mô hình có thể làm tham khảo cho nhân loại. Đức Phật xây dựng cộng đồng tỳ kheo như vậy có thể phần nào dựa trên kinh nghiệm khi ngài còn trẻ. Khi ấy ngài là thành viên của bộ lạc Thích Ca (Sakya clan), một cộng đồng có lẽ được lãnh đạo bởi một hội đồng những vị trưởng lão tài giỏi (council of distinguished elders), chắc theo mô hình thiểu số chính trị (oligarchy) với kiểu một vị trưởng lão trong số ấy được chọn lựa làm lãnh đạo trong một thời gian. Bộ lạc Thích Ca ấy không có vua. Tức Tất Đạt Đa (Siddhartha), Đức Phật sau này, không phải là hoàng tử, không phải là con vua, càng không phải con một vị vua đầy quyền lực. Cha của Tất Đạt Đa có thể là một người được chọn làm lãnh đạo trong một thời gian, hay là một trong số những vị trưởng lão, hoặc không. Xin nói thêm, những điều được đọc sách Phật Giáo về lịch sử Đức Phật có thể không hẳn là lịch sử Đức Phật, không hẳn là tiểu sử danh nhân (biography) một cách khách quan mà là hagiography, theo định nghĩa là tiểu sử danh nhân tâm linh hay tôn giáo xuất hiện thường theo sự diễn tả được yêu thích  (‘spiritual or religious biography’ appears often to be the preferred expression). Không biết dịch chữ hagiography này ra tiếng Việt sao nhỉ. Điều này cũng đúng cho một vài tôn giáo khác nhưng có lẽ mình  không muốn nói về các tôn giáo khác. Những điều này được bàn đến trong chương 1 tác phẩm Buddhist Thought của tác giả Paul Williams và Anthony Tribe; đây là giáo trình trong môn Triết Học Phật Giáo được giảng dạy trong Đại học Mỹ (có ở Rollins College). Như trên có nói, Đạo Phật Bắc Tông diễn tả Đức Phật như một vị thần linh có hào quang, thần thông…Đạo Phật Nam Tông miêu tả Phật gần với con người hơn. Nhưng trong Đạo Phật Nam Tông vẫn nghĩ Tất Đạt Đa là hoàng tử trong cung vàng điện ngọc (Bắc Tông cũng nghĩ thế). Đây là điều như trên đã nói không giống theo sự nghiên cứu khách quan. “Y kinh giải nghĩa tam thế Phật oan, ly kinh nhất tự tức đồng ma thuyết.” Tìm hiểu Phật Giáo cũng lắm công phu chứ không phải đơn giản. Không phải mình tin tuyệt đối vào kinh điển là hiểu Đạo Phật.
            Mình thích bạn qua đây tìm hiểu Phật Học, nhưng bạn thích triết học. Tốt thôi. Triết học rất hay và triết học Phật Giáo rất hay. Mong bạn sớm qua. Mình ước mong có dịp nào đó trong kiếp này bạn, mình, và Pháp Hoan được sống với nhau 3 tháng. Mình cùng uống trà, thiền tập, ca hát, ngâm thơ, và tán gẫu về mọi thứ trên đời.
            25 tuổi, chúc bạn có thêm nhiều ước mơ đẹp trong số đó có ước mơ xây dựng một cộng đồng trong đó vừa đảm bảo tự do cá nhân để cá nhân phát triển lên nhiều tầm cao mới; để cá nhân ấy luân hồi thành những bông hoa mới như ngôn ngữ của bạn vừa đảm bảo tính hỗ trợ từ cộng đồng. Cộng đồng nên có sứ mạng hỗ trợ cá nhân chứ không nên đè nén, kìm hãm tài năng cá nhân, cũng không nên là cộng đồng mà trong đó cá nhân dường như vô sản.
Florida, chớm thu 2017,
Bạn xa,
Pháp Cẩn. 





Read More »