Thư của bạn Trang - Sinh viên năm 3 ĐH QG HN Khoa Kinh tế


Thầy xa nhớ!



Trong lúc này Thầy đang bao cảm xúc của người con sắp xa xứ. Đợi giây phút này con muốn viết mấy dòng tâm sự với Thầy.
Nhanh thật đấy, ngày này tuần trước con tiễn Thầy ngoài sân bay. Con còn nhớ những cái vẫy tay đầy tiếc nuối không muốn rời xa chúng con. Con đã cố gắng không khóc để thầy vào Nam vui vẻ, Thầy không phải nghĩ ngợi gì cả. Con không biết vì sao khi ở đền Chu Văn An cứ thế là con khóc hoài khóc như một đứa trẻ sắp phải xa người thân yêu của nó. Thầy càng an ủi thì nó càng khóc to hơn. Lúc đó con không thể kìm nén nổi Thầy ạ. Mấy ngày vừa qua con nhớ thầy lắm định viết thư cho Thầy nhưn mỗi lần con đều bộn bề và không biết phải viết từ đâu cả. Nhiều kỉ niệm quá Thầy ạ. Mỗi lần con đi học tiếng anh qua Tri Âm con lại nhớ Thầy đang hát và chơi ghi ta thật tuyệt trong đó. Bỗng lòng con thấy vui theo. Chúng con sẽ khó quên đêm Noel cùng thầy chơi ghita hát bản nhạc mới nhất của Thầy. Con biết thầy sắp xa chúng con nên con cố gắng trân trọng từng giây từng phút tận hưởng cảm giác cùng thầy, cùng anh chị đi bên nhau ấm áp.
Mỗi một khóa tu là một lần trải nghiệm khác, Nhưng bóng dáng người vất vả, lo toan từng khâu tổ chức vẫn chỉ có một. Con không hiểu tại sao nếu khóa tu con ko thể lên đc là con lại bồn chồn lo lắng không biết khóa tu như thế nào, con lo Thầy lại vất vả. Và cứ thế một hai lần và giờ đây thành nghiện rồi Thầy ạ. Thói quen gặp Thầy quen rồi ạ, Thầy xa chúng con cảm thấy hụt hẫng lắm. Thầy biết không khi ở bên Sủi con đc biết Thầy sắp đi Mĩ mà chẳng thấy thầy nói gì cả ôi lúc đó con ko tin, ko muốn tin và gạt phăng trong đầu về chuyện thầy đi du học lúc đó. Mới đó mấy hôm Thầy còn gọi điện kể cho con về Sài gòn và rủ con vào Nam tu học. Nhưng sau đó sư cô Lĩnh Nghiêm nói thì con phải tin. Con không muốn Thầy đi đâu ạ. Mấy tối con ngồi trên gác xếp và ngồi nghĩ ngợi. Thầy biết vì sao sau đó con tránh gặp thầy, tránh nói chuyện với thầy ko ạ. Vì con sợ con sẽ khóc mất. Lúc nào thường trực trong con cũng là cảm giác đó. Và lúc này đây con cũng vậy……

Cảm ơn Thầy vì tất cả những gì thầy dành cho chúng con trong suốt thời gian vừa qua. Nhờ có Thầy mà chúng con có môi trường tu tập, môi trường gắn kết giới trẻ đến gần nhau hơn và mành đất mà tâm hồn chúng con đc vun xới bằng những hạt giống tốt. Đối với riêng con con hạnh phúc lắm thầy ạ. Và hồi hộp trong phút giây trọng đại khi ngày 1-1 con chính thức là con của Phật với pháp danh Nguyên Cẩn Đạo Ngọc – tên mà con rất yêu mến. Một lần nữa con cảm ơn Thầy vì tất cả!
Trước khi Thầy lên đường con chúc Thầy lên đường bình an, Thầy cố gắng giữ gìn sức khỏe và có một chuyến du học thành công và sớm về với chúng con.
Con chào Thầy- người chúng con luôn nhớ về!

Hà nội, ngày 15-1-2013
Con gái thầy,
Trang líu lo

Comments
0 Comments
Facebook Comments by Blogger Widgets

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét