Chuyển Luân Thánh Vương Trong Thế Giới Ngày Nay

Trong văn hoá Phật Giáo có hình tượng Chuyển Luân Thánh Vương (Universal Monarch). Đây là ước mơ của nhiều người dân, người Phật Tử có một vị vua thống nhất lãnh thổ bao la với quân đội hùng mạnh nhưng lại không sử dụng bạo lực chiến tranh mà chỉ dùng đức trị.
Hình ảnh một vị Chuyển Luân Thánh Vương như thế rất đẹp. Có lẽ trong kinh nghiệm thực tiễn cho thấy là chỉ sử dụng từ bi làm vũ khí sẽ không đấu lại với vũ khí giáo gươm thật nên các thế hệ Phật Giáo đã tạo ra hình ảnh Chuyển Luân Thánh Vương với quân đội mạnh. Thật vậy, theo thực tế thì có quân đội mạnh mới thống nhất bờ cõi được, không để giặc giã hoành hành chia năm xẻ bảy đất nước. Từ bi mạnh không thống nhất bờ cõi được trên thực tế.Vì thế nên trong thời đầu, Chuyển Luân Thánh Vương không đề cập đến là người phải có quân đội mạnh. Sau này mới thêm vào việc có quân đội mạnh.
Tuy vậy, sau khi thống nhất bờ cõi rộng lớn, vua ấy chỉ dùng đức trị mà không tiến hành chiến tranh hay đại loại như vậy. Chuyện này liệu có thể đúng cho thế giới ngày nay?
Mình e là mình không đủ hiểu biết để trả lời câu hỏi này đầy đủ và đa chiều. Mình chỉ muốn chia sẻ là rất khó để không sử dụng bạo lực chiến tranh đối với một cường quốc trong thế giới thật hiện nay.
Nhiều quốc gia hiện tại phải tạo ra kẻ thù để đoàn kết dân chúng theo quy luật gọi là external threats breed internal unity (Sự Đe Doạ Bên Ngoài Nảy Sinh Sự Thống Nhất Bên Trong). Một quốc gia như Hoa Kỳ gồm nhiều người dân đến từ các nền văn hoá xa lạ nên nhân tâm ly tán. Rất khó để họ lại cùng hợp nhất lại (để ủng hộ tổng thống, ví dụ). Thế là chính trị gia cứ phải tạo nên kẻ thù để thống nhất nhân tâm. Theo thời gian thì kẻ thù có thể thay đổi nhưng luôn luôn có kẻ thù. Và phải chiến đấu chống lại nó. Chính trị gia có thể sử dụng kiểu này để kiếm phiếu: tiến hành chiến tranh. Làm như vậy thì dân sẽ ủng hộ lãnh đạo ấy. Khi thấy tỉ lệ ủng hộ mình thấp thì tiến hành chiến tranh là một giải pháp tốt để giữ vững ngai vàng mặc dù việc này nó chả đạo đức gì, ngược lại nó rất ác, nhưng thiện ác là thuộc về đạo đức mà chính trị lại là chuyện khác, có khi nó có đạo đức, có khi không.

           Tỉ lệ ủng hộ tổng thống Bush con tăng vọt khi ông tuyên chiến chống khủng bố Afghanistan (2001) và Iraq (2003).
Trong ảnh là bài học trong lớp Tâm Lý Học Xã Hội về 2 cuộc tuyên chiến của tổng thống Mỹ Bush con đánh vào Afghanistan (năm 2001, ngay sau vụ khủng bố) và cuộc chiến Iraq (2003) và tỉ lệ ủng hộ tổng thống Mỹ cùa người dân. Vào đầu và giữa năm 2001, tỷ lệ ủng hộ ông Bush chỉ 60-50%, nhưng khi có đe doạ bên ngoài (khủng bố) và tổng thống tuyên chiến thì tỉ lệ ủng hộ ông ấy vọt lên 90%. Sau đó tỉ lệ ủng hộ ông ấy giảm dần đều đến đầu năm 2003 còn chưa tới 60% thì ông ấy lại tuyên chiến với Iraq làm số lượng ủng hộ ông ấy tăng hơn 70%. 
Điều này có nghĩa chiến tranh có lợi cho nguyên thủ trong một chính thể dân chủ đầu phiếu. Thế là, như đã nói, cứ phải cố tạo ra kẻ thù và tiêu diệt nó. Không có kẻ thù thì phải tưởng tượng ra rồi đánh phủ đầu.
Uỷ ban Nobel đã trao Nobel Hoà Bình cho Obama năm 2009, lúc ấy suy thoái kinh tế Mỹ đang lao dốc. Vì suy thoái nên thất nghiệp gia tăng nên dân ấy bất mãn có nguy cơ ủng hộ đảng đối lập. Nó có nghĩa là khả năng tổng thống Mỹ tuyên bố một cuộc chiến tranh là cao (lợi ích là dân chúng ủng hộ ông ấy tăng vọt, cộng với chiến tranh làm tăng kinh tế vì bán vũ khí). Giải Nobel này có tác dụng làm ngăn ngừa chiến tranh hơn, làm người nhận phải có trách nhiệm duy trì hoà bình hơn là thành quả hoà bình ông ấy đã đạt được.
Hình ảnh vị Chuyển Luân Thánh Vương có quân đội mạnh nhưng lại không sử dụng vũ lực rất đẹp và là ước mơ của bao người, nhưng ứng dụng trong thế giới thực ngày nay quả là rất khó.
Trong bài này có đoạn ngài thiền sư Nhất Hanh giảng về Chuyển Luân Thánh Vương: http://www.daophatngaynay.com/vn/phat-phap/buoc-dau-hoc-phat/dd-dao-phat/12793-Chung-ta-co-phai-la-tri-ky-cua-But-khong-.html 






Comments
0 Comments
Facebook Comments by Blogger Widgets

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét