Hồi trước mình ở trong một tu viện mà mỗi tuần họp đến khoảng 5 lần. Mỗi
lần một tiếng rưỡi đồng hồ nhưng tập trung trước cũng như đi về nữa là
mất tối thiểu 2 tiếng. Mình thấy rất tốn thời gian. Một tháng tốn 20 lần
họp. Một năm 200 buổi họp. Nhiều quá.
Khi mình ở một chùa khác, cách đây vài năm, thì chả họp gì cả. Mọi quyết định nằm trong tay trụ trì.
Hai mô hình khác nhau nhiều. Mô hình đầu tạo mệt mỏi vì quá nhiều buổi họp mà khối lượng công việc giải quyết không bao nhiêu; mô hình sau thì cũng có phần ức chế vì nó như một cộng đồng được lãnh đạo bởi độc tài toàn trị mini.
Hiện mình ở kí túc xá với người nước ngoài. Cả học kì có 1 buổi họp mà
thôi. Nhưng mình thấy thoải mái và công việc rất suông sẻ. Lý do là mình
thấy có sử dụng một phần mềm gọi là Slack (ảnh). Phần mềm này mình có
thể tạo ra nhiều mục, ví dụ mục đậu xe, mục thức ăn... Mỗi thành viên
đều có tài khoản này để đăng nhập và biết những mục mà ktx cần giải
quyết, cũng như lên tiếng khi thấy điều gì cần giải quyết. Thành thử ra
không cần phải có cuộc họp mà mọi việc diễn ra khá hanh thông. Tương tác
nhau khá kịp thời.
Ứng dụng công nghệ thông tin vào tổ chức rất
quan trọng. Nó tránh được sự tốn thời gian cả trăm buổi họp một năm. Nó
cũng tránh những ức chế không cần thiết của mô hình một trụ trì nắm
quyền vĩnh cửu. Tất nhiên, mô hình này cũng chỉ là một mô hình tổ chức
thôi với những ưu và khuyết của nó.
Xin nói thêm, trong một lớp học về Tôn Giáo và Công Nghệ thì Đạo Phật được xếp vào dạng sợ công nghệ--tức kém tiếp cận công nghệ (Đạo Hồi thì dạng trung bình trong khi Ky Tô Giáo thì vồ vập công nghệ).
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét